Thứ Tư, 18 tháng 5, 2011

Chàng Greenberg

Bộ phim thể hiện cái nhìn sâu sắc về việc chấp nhận và đối mặt với một cuộc sống không mong đợi.

Bài học mà nam diễn viên luôn khao khát được khen ngợi Ben Stiller đã học trong phim “Tropic Thunder” là “bạn đừng bao giờ trở nên ngốc hoàn toàn” khi đóng vai một gã khờ khạo với hy vọng giành được một Oscar.

Bản thân Stiller trở thành người rất ngu ngốc, hoặc là gần như thế, trong phim “Greenberg”, và mặc dù kết cuộc không kiếm được cho anh một giải Oscar, nhưng vai diễn thể hiện rất tốt.

Là nhân vật chính, một gã chợt dừng lại ở tuổi trung niên để hồi phục sức khỏe, hàn gắn vài mối bất hòa xa xưa và có lẽ cũng khởi đầu vài sự rạn nứt mới, Stiller có được một diễn xuất rất dễ thương.

Thay vì làm những gã cứng đầu ngu ngốc, châm biếm mà nhờ đó Stiller đã hái ra tiền, trong “Greenberg” anh đóng vai một gã thật sự ngớ ngẩn, một anh chàng với những vết thương lòng sâu thẳm, một gánh nặng tội lỗi đè trên vai và đầy những ăn năn, tiếc nuối. Đây là một người mà sự tự kỷ, thiếu tự tin, ghét bỏ bản thân thường khiến cho anh không thoải mái với người khác – cho nên việc đây vẫn là một nhân vật hấp dẫn là một chứng cứ rõ ràng cho lằn ranh tinh tế mà Stiller đang nỗ lực bước qua.


Sự kết hợp tạo hiệu ứng tuyệt hảo giữa Stiller và Greta Gerwig trong một vai diễn đột phá - vai một nhạc sĩ đầy khao khát có nhiều vấn đề về lòng tự hào, một phụ nữ dường như đã phải lòng Greenberg bất chấp cách cư xử khó chịu của anh.

Bộ phim đánh dấu một sự trở lại thú vị của đạo diễn Noah Baumbach, ông từng thực hiện bộ phim mô tả cuộc ly hôn đau lòng “The Squid and the Whale”, sau đó vấp ngã với bộ phim kệch cỡm, giả tạo về hai chị em ruột trong “Margot at the Wedding”.

Với cốt chuyện do Baumbach phát triển cùng với nhà sản xuất, đồng thời cũng là bạn diễn và là người vợ ngoài đời thật, Jennifer Jason Leigh, bộ phim “Greenberg” là một cái nhìn tích cực về việc chấp nhận và đối mặt, nếu không phải hoàn toàn đi theo, cuộc sống mà bạn không mong đợi và không khi nào muốn có.

Vai Roger Greenberg của Stiller là một người mà niềm đam mê âm nhạc của anh ta không đi đến đâu cả. Lúc này bề ngoài là một thợ mộc thành công ở thành phố New York, Roger vừa mới ra khỏi bệnh viện tâm thần sau khi bị suy sụp thần kinh, và anh đến Los Angeles để đột nhập vào nơi ở của người anh trai khi anh này và gia đình đi nghỉ ở Việt Nam.

Anh chàng Roger 40 tuổi cố gắng liên hệ lại với thành viên ban nhạc cũ (Rhys Ifans đóng) và cô bạn gái trước kia (Leigh đóng), nhưng mối gắn kết thật sự lại đến với người người trợ lý riêng khoảng 20 tuổi của anh trai mình - Florence Marr (Gerwig đóng), cô đang giúp chăm sóc con chó của gia đình ông anh.


Câu chuyện tình yêu rắc rối, phù du – tôi thích anh lúc này nhưng chán bỏ anh lần tới – cố mở ra quanh họ, Roger không ngừng phá hỏng mọi thứ bằng lời lẽ đê tiện xem ra chẳng liên hệ gì đến tim lẫn óc của anh.

Florence và Roger dường như đồng cảm chỉ theo ý nghĩa rằng cô là một chiếc thảm chùi chân ngọt ngào mà thất thường luôn tìm kiếm một cái giậm chân thật hay ho, trong khi anh là một gã bẩn thỉu với đôi giày ống to đùng và nặng chịch.

Điều này có thể biến thành một câu chuyện đáng ghét về xúc cảm tình ái khổ sở. Nhưng giống như phim “The Squid and the Whale”, “Greenberg” có một nhịp đập con tim thật sự, một cảm xúc vui mừng-đau buồn rất thực khiến cho bạn hiểu và trân trọng nỗ lực lãng mạn giữa những con người yêu nhau thiếu quyết đoán này cho dù là bạn không thực sự ủng hộ cuộc tình đó thành công.

Leigh, một trong nữ diễn viên chính trong “Margot at the Wedding”, xuất hiện ở đây chỉ trong vài cảnh quay mãnh liệt.

Ifans là một diễn viên khá nổi bật hơn bất cứ ai. Thường đảm nhiệm vai người Anh lập dị, Ifans ở đây lại dịu đi rất nhiều và trở thành một con người thực sự, một người không hề giống như Greenberg, thành công trong việc chung sống với thất bại của mình và hiện giờ chỉ tập trung tạo ra điều tốt đẹp nhất từ những gì anh đang có.

Thế nhưng bộ phim phụ thuộc vào Stiller và Gerwig (và có lẽ cả con chó Mahler dễ thương, thanh nam châm cứ hút Roger và Florence đến với nhau trong những tình huống dường như họ không còn có thể chịu đựng nhau được nữa).


Roger và Florence là hai con người đang trong những giai đoạn khủng hoảng khác nhau, tình cảm của anh thì mạnh mẽ, của cô thì tiềm tàng vì thế liệu rằng năm tháng và quãng đường đã qua có tiếp tục đánh gục cô theo cái cách mà chúng vẫn thắng cho tới nay hay không. Có lẽ họ là phương thuốc chữa trị cho nhau hoặc đơn giản là một niềm an ủi tạm thời – hoặc thậm chí là điều cảnh báo để nhớ tới trong tương lai bắt đầu với cụm từ, “Có nhớ cái người tâm thần mà tôi từng hẹn hò chứ?”

Điều đáng yêu nào về mối quan hệ của họ, thành công hay thất bại, chính là tính chân thật của nó. Mặc dù những biển báo chữ Los Angeles xuất hiện xuyên suốt trong “Greenberg”, nhưng tình yêu của Roger và Florence dù sao cũng là những cặp yêu nhau hời hợt, với vấn đề điển hình trên phim Hollywood.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét